| Cuộc Thi Nhịn Đói
Người ta tổ chức ra một cuộc thi gọi là '' Cuộc thi nhịn đói'', có 3 nước, Việt
Nam, Mỹ và Nhật tham gia. Ban tổ chức sẽ cho 3 người này vào 3 căn phòng
trống, mỗi phòng chỉ có một cái chuông nhỏ để bấm nếu như có một người
nào muốn bỏ cuộc vì không chịu nổi. Và cuộc thi bắt đầu, người ta tính thời gian..... Sau 2 ngày, tên người Mỹ nọ phải bấm chuông xin ra vì quá đói....
Tiếp theo đó là tên người Nhật với khoảng thời gian là 4 ngày nhưng cũng
không thể chịu đựng hơn...
Theo quy định thì người ta sẽ phải chờ người dự thi tự mình chấm dứt (vì còn
tính thời gian kỷ lục) mới trao giải thưởng....nhưng họ chờ 6 ngày, rồi 8
ngày, vẫn không thấy anh Việt Nam chịu bấm chuông, họ bắt đầu lo lắng.
Cuối cùng, họ bắt buộc phải phá cửa để vào xem tình hình thì.....người ta
thấy anh Việt Nam đang nằm thoi thóp trong góc tường, người ngợm như
chết rồi, khi họ hỏi: " Lý do nào đã khiến cho anh có một ý chí phấn đấu
ngoan cường như thế, đói vẫn không chịu thua...?"' thì anh chàng Việt Nam
hổn hển không ra hơi: "Mẹ....thằng... thằng nào.... .phá... hỏng cái
chuông..... của... tao..!!!'' ...sau đó xỉu luôn...
Bố cháu đâu?
Một cậu bé vô tình làm đổ cái xe chở ngô. Người hàng xóm nghe thấy tiếng động liền bảo: “Này, Willis, không sao đâu. Sang đây ăn cơm với bác rồi lát nữa bác lật lại xe cho”.
“Bác thật là tốt”, Willis trả lời. “Nhưng mà cháu sợ bố cháu không thích”.
“Vớ vẩn, sang đây”, người hàng xóm cào cuột. “Thôi được”, cậu bé nhận lời, “nhưng mà thể nào bố cháu cũng ghét”.
Sau bữa cơm thân mật, Willis cám ơn người hàng xóm tốt bụng và nói: “Cháu cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều rồi. Nhưng mà cháu biết bố cháu sẽ bực lắm”.
“Đồ ngốc”, người hàng xóm mỉm cười. “Thế bố cháu đang ở đâu?”
“Dưới cái xe ạ”.
Chuyện ngày xưa
Cô con gái trẻ 15 tuổi mang về nhà cuộn băng cassette có bài:
“Cao cao bên cửa sổ, có 2 người hôn nhau…”
Bố cô gái sợ cô nghe bậy bạ nên dùng cồn tẩm vào bông rồi chùi các đoạn có chữ nhạy cảm.
Cô gái trẻ lúc sau rủ bạn lên chơi bật băng lên và nghe được:
"Cao cao bên cửa sổ, có 2 người phịch... phịch... phịch nhau -
Đường phố ơi hãy yên lặng, cho 2 người... phặc... phặc... phặc nhau...
Tội nghiệp anh Lào;))
Ai cũng biết là Việt Nam với Lào là anh em. Nhưng một sự thật phũ phàng là : Cái gì tệ ở Việt Nam cũng gán cho cái mác Lào.
Đôi dép mang gớm nhất, rẻ nhất là đôi dép Lào. Bệnh thì có bệnh lang ben, hắc Lào. Cái thứ thuốc hút gớm nhất cũng là
thuốc Lào. Cơn gió khắc nghiệt nhất cũng gọi là gió Lào. Và.... có một ông doanh nhân nọ người Lào sang Việt Nam làm việc
cũng đã lâu. Trong một chuyến đi công tác Hà Lội, trên xe buýt, ông ta ngồi chung với 1 người Hà Lội. Sau khi đến trạm dừng,
người Hà Lội kia phát hiện là đôi dép mình không cánh mà bay. Ông ta la lên: "thằng lào, thằng lào lấy?” | |